Ai chẳng từng đi qua một thời vụng dại?

Dạo này lâu lâu, bản thân lại gặp người than phiền, hay chính bản thân cũng than phiền, mà đối tượng của sự than phiền hay là “mấy bạn sinh viên”.

Mấy bạn này, sao chảnh quá? Mấy đứa kia, sao thụ động quá? Mấy đứa nọ, …thiếu kỹ năng sống, ứng xử kém, lười, ham hố, không kiên nhẫn, …. Tóm lại là đủ thứ mọi lý do để chê các bạn.

Thật ra, có nhiều bạn sau khi tiếp xúc mình thấy cũng đáng chê thật. Nhưng có chê xong rồi thì cũng thấy giật mình. Hồi đó, bản thân mình cũng y vậy, có khác chi đâu?

Cũng ngờ nghệch, chẳng biết ứng xử giao tiếp xã hội là gì.

Cũng đăng ký đi tham quan công ty, sau đó rồi cũng … bỏ, nằm nhà ngủ. Cũng đăng ký thi cờ trong câu lạc bộ các kiểu, nhưng tới buổi đi lên đấu thì lại … ngại, rồi chẳng dám đi. Chưa đi phỏng vấn bao giờ, nhưng nếu có đăng ký phỏng vấn, dám cá mình cũng sẽ được liệt vào dạng …. hẹn phỏng vấn sau đó trốn, không thèm lên..

Rồi cũng nghe mấy buổi kỹ năng mềm này nọ, nghe diễn giả này kia … Nhưng cũng lười, và cũng … nằm nhà ngủ, chẳng quan tâm đến diễn giả là ai, có vĩ đại hay tài giỏi hay khủng khiếp cỡ nào.

Thế nên có đôi khi, nhìn mấy bạn trẻ phạm phải những sai lầm ngờ nghệch mà như thấy bản thân mình trong đó.

Sự trưởng thành nào cũng được vun đắp từ những sai lầm của bản thân, cũng như từ không ít nỗi thất vọng của biết bao người vô tình xuất hiện trên bước đường đó.

Có trải qua một thời vụng dại của tuổi trẻ thì mới thấy quý trọng sự trưởng thành của chính mình. Có ai mà, bỗng dưng đã khôn lớn cả đâu?

Nguồn ảnh internet.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s