Sáng thứ 2, tôi đang lang thang mua đồ ăn sáng trước giờ làm việc thì nghe 2 ông chú ngồi cà phê vỉa hè bình luận về thời đại công nghệ, chính trị, xã hội. Một chú bảo rằng không ưa tụi kinh doanh dựa vào công nghệ vì bọn chúng giật mất chén cơm manh áo của người lao động nước mình. Chú kia lại bảo không đồng tình với các hoạt động hạn chế việc tự do buôn bán của người lao động vốn từ lâu đã xem vỉa hè đường phố là chốn sinh nhai.
Tôi nhớ ngày xưa, lúc trường tôi triển khai việc dạy và học bằng bài giảng điện tử, các thầy cô giáo già gặp không ít khó khăn vì không quen sử dụng máy tính và các chương trình phần mềm văn phòng. Lũ học sinh chúng tôi thì tiếc hùi hụi bảng đen phấn trắng, giờ ra chơi lại lên vẽ nguệch ngoạc hoặc dìm hàng đứa bạn cho cả lớp chiêm ngưỡng. Dù vậy, cô hiệu trưởng trường tôi rất quyết liệt, ai không chuẩn bị bài giảng điện tử thì bị cắt thi đua. Thế là lúc tổng kết ôn tập cuối năm, đám học trò tụi tôi hoá ra lại khoẻ re trong việc ôn thi, thầy cô gửi slide bài giảng vào mail lớp, chúng tôi chỉ việc lên tải về ôn tập, không sót một bài nào.
Công ty của một người bạn tôi đang làm việc triển khai hệ thống phần mềm quản lý mới, lập hẳn một nhóm dự án chuyên nghiên cứu và giúp đỡ các phòng ban trong quá trình triển khai. Rất nhiều nhân viên than phiền vì hệ thống hiện tại cũng khá tốt, đáp ứng được các yêu cầu công việc của họ, việc gì phải triển khai phần mềm quản lý mới khiến mọi thứ rối tung lên, mất thời gian làm quen. Thậm chí có hôm mọi người phải ở lại luôn trong văn phòng để theo dõi các báo cáo mà hệ thống mới gửi về. Một số anh chị lớn tuổi làm việc lâu năm trong công ty rất thất vọng và hoang mang về công việc sắp tới của họ vì hệ thống mới có khả năng thực hiện luôn các phần việc mà họ đang làm. Mặc cho các nghi ngờ dấy lên và nhiều lời phàn nàn, bạn tôi bảo hiện tại hệ thống quản lý chạy rất tốt, hạn chế tối đa những sai sót và khả năng khắc phục lỗi khá ưu việt, tốt hơn so với hệ thống cũ. Các nhân viên than phiền, một phần đã làm quen dần với hệ thống mới và thao tác tốt hơn, một phần đã nghỉ việc. Bạn tôi bảo, thế cũng tốt. Cho tập thể và cho mỗi cá nhân.
Tôi không biết những thay đổi ấy có tốt cho mỗi cá nhân hay không. Nhưng tôi biết rằng, quy luật vận động là không ngừng thay đổi. Sống trong xã hội này, bạn dừng lại nghĩa là bạn đang thụt lùi. Vì cuộc đời này, có bao giờ bình yên.
#nhungnam20s
Xã hội luôn có sự đào thải, nếu bạn không cố gắng mà chỉ biết hài lòng với thành quả mình đang có, sẽ rất dễ bị người khác cướp lấy vị trí của bạn.
LikeLike